(*Bản A - thơ tự do – thơ văn xuôi)
VẾT NHĂN TRẦM
Yêu tặng Em – Vợ hiền – cùng sang tuổi 75;
Quý tặng bạn thơ làng Chèm, phường Thụy Phương,
quận Bắc Từ Liêm, Hà Nội
NGUYỄN ĐĂNG PHÚC
Delta Covid đại dịch - siêu bão bùng loang.
Hây hẩy trưa hè, nhẹ nhàng, đu đưa cánh võng
ru em, ru em – vợ hiền thiu thiu ủ mộng...
***
Muốn khẽ khàng hôn những vết nhăn em,
từ khi nao, càng hằn sâu trên má?
Lòng bỗng rưng rưng nguồn cơn bày tỏ
Thủ thỉ ngàn câu biết ơn, muôn lời cảm tạ:
Em yêu – Vợ hiền! – cô gái thành Tuyên:
tóc xõa mây buông, mỏng mày hay hạt,
thuần thảo, thủy chung, nhịn nhường, hi sinh
vén khéo việc nhà lặng lẽ tháng năm...
như cây khế ngọt rung rinh đầu hồi
mùa mùa, chi chít đơm hoa, kết trái.
***
Tôi muốn hôn lâu, hôn nữa, làm đầy những vết nhăn em
thành những dòng suối lành, thơm, ngọt lịm...
bằng hạt nước mắt sương mai trong veo, nóng bỏng
của chàng trai si tình 75
yêu em trọn đời, yêu cả những vết nhăn
***
Thương lắm những vết nhăn! Đắng đót những vết nhăn!
Từ khi nao, càng hằn sâu trên má?!
Dấu ấn trập trùng lo toan âm thầm, vất vả,
mỗi sớm tinh mơ, tất tả ra đồng
gánh nặng oằn vai xuôi ngược bến sông
Nhĩ Hà, Ô Tô, Cầu Sông, Hồng Ngự...
lầm lũi trải bươn, gió tạt mưa tuôn, lạnh lùng, buốt giá
chang chang chảng hè, lã chã mồ hôi,
rong ruổi Vẽ - Chèm, chợ Bưởi, chợ Noi...
***
Vết nhăn đằm thắm, trĩu nặng nỗi đời,
ấp iu hạnh phúc, ấm áp lòng tôi, cuộn sóng tim tôi.
Vết trầm ngún lửa, ánh gương rạng ngời,
Nếp nhăn trầm xa xót, đay dứt mãi khôn nguôi!
Nếp nhăn se thắt một đời!
Tình sâu, nghĩa nặng, cả Trời Yêu Thương!
Chèm – Thụy Phương, Bắc Từ Liêm, Hà Nội,
những ngày chống đại dịch Covid- 19 bùng phát lần thứ 4
18/7/2021- NĐP
(*Bản B đầy đủ, thơ tự do – bậc thang):
NHỮNG VẾT NHĂN TRẦM
Yêu tặng Em – Vợ hiền – cùng sang tuổi 75;
Quý tặng bạn thơ làng Chèm, phường Thụy Phương,
quận Bắc Từ Liêm, Hà Nội
NGUYỄN ĐĂNG PHÚC
Delta Covid đại dịch -
Siêu bão bùng loang...
Hây hẩy trưa hè,
đu đưa cánh võng
ru em – vợ hiền
thiu thiu vào giấc.
Tôi muốn khẽ khàng hôn
những vết nhăn,
từ khi nao
càng hằn sâu trên má?
khắc khoải,
bồn chồn
Lòng bỗng rưng rưng
muốn ngỏ,
nôn nao
bày tỏ
nông nỗi
nguồn cơn:
thủ thỉ
ngàn câu biết ơn,
thầm thì
muôn lời cảm tạ:
Em yêu – Vợ hiền! –
cô gái thành Tuyên:
Thuần thảo,
thủy chung,
nhịn nhường,
hi sinh
cho chồng con, gia đình
lặng lẽ!
Những vết nhăn trầm,
chồng chất tháng năm
đảm đang, vén khéo
việc nhà
như cây khế ngọt
rung rinh đầu hồi
mùa mùa, chi chít đơm hoa, kết trái.
Những vết nhăn
trập trùng
biển sóng...
Tôi muốn hôn lâu,
hôn nhiều,
hôn nữa...
làm đầy những vết nhăn em
bằng hạt nước mắt sương mai
trong veo,
nóng bỏng
của chàng trai si tình 75
yêu em trọn đời,
yêu cả những vết nhăn.
Thương lắm
những vết nhăn!
Đắng đót
những vết nhăn!
Từ khi nao
càng hằn sâu trên má?!
Khắc dấu những lo toan
âm thầm,
vất vả
mỗi sớm tinh mơ,
tất tả ra đồng
gánh nặng oằn vai
xuôi ngược bến sông
Nhĩ Hà,
Ô Tô,
Cầu Sông,
Hồng Ngự
lầm lũi trải bươn
gió tạt
mưa tuôn
lạnh lùng,
buốt giá
chang chang chảng hè
lã chã mồ hôi
rong ruổi Vẽ - Chèm,
chợ Bưởi
chợ Noi...
***
Những vết nhăn trầm
trầm tư,
đằm thắm,
trĩu nặng nỗi đời,
ấp iu hạnh phúc,
che chở tình tôi,
ấm áp lòng tôi,
sóng cồn tim tôi.
Vết nhăn trầm
ngún lửa,
ánh gương rạng ngời
Những nếp nhăn em
khôn nguôi khôn nguôi
trầm sâu, xót xa,
diết da, đay dứt,
mãi mãi... trong tôi
Nếp nhăn trầm
se sắt
một đời
Tình cao,
nghĩa cả,
ngút Trời Yêu Thương!
Chèm – Thụy Phương,
những ngày chống dịch Covid - 17/7/2021; NĐP
Người gửi / điện thoại