VƯỜN HẠNH chữ Nho là HẠNH VIÊN 杏園 nằm ở phía nam Đại Nhạn Tháp xứ Trường An, thuộc Thành phố Tây An tỉnh Thiểm Tây hiện nay. Vào đời Đường, đây là nơi dành riêng cho những người mới thi đậu Tiến sĩ dạo chơi và dự tiệc do nhà vua khoản đãi, như bài thơ thất ngôn tứ tuyệt "Hạnh Viên 杏園" của Nguyên Chẩn 元稹 đời Đường sau đây :
浩浩長安車馬塵, Hạo hạo Trường An xa mã trần,
狂風吹送每年春。 Cuồng phong xuy tống mỗi niên xuân.
門前本是虚空界, Môn tiền bổn thị hư không giới,
何事栽花误世人。 Hà sự tài hoa ngộ thế nhân.
Có nghĩa :
Ồn ào xe ngựa bụi Trường An,
Gió cuốn tiễn đưa mỗi độ xuân.
Trước cửa trống không đà vốn dĩ,
Sao trồng hoa để lở người trần.
Người thi đậu thì được cài hoa lên mũ mão để vào vườn dạo chơi và dự tiệc, còn người thi rớt thì đành chịu lỡ vỡ ngậm ngùi. Trong văn học cổ dùng từ VƯỜN HẠNH để chỉ thi đậu, thanh vân đắc chí. Như trong truyện thơ Nôm "Bần Nữ Thán" có câu :
Những mong VƯỜN HẠNH gặp tuần,
Gieo cầu đáng dịp, bắc cân đương vừa.
VƯỜN LÃNG chữ Nho là LÃNG UYỂN 閬苑. Theo truyền thuyết thì đây là nơi ở của bà Tây Vương Mẫu ở trên đỉnh núi Côn Lôn. Trong văn học thường dùng để chỉ nơi ở của thần tiên hoặc vua chúa. Như trong bài thơ tứ tuyệt "Cửu Thành Cung 九成宫" của Lý Thương Ẩn 李商隱 đời Đường sau đây :
十二層城閬苑西, Thập nhị tằng thành LÃNG UYỂN tê,
平時避暑拂虹霓。 Bình thời tị thử phất hồng nghê.
雲随夏后雙龍尾, Vân tùy Hạ Hậu song long vĩ,
風逐周王八駿蹄。 Phong trục Châu Vương bát tuấn đề.
Có nghĩa :
LÃNG UYỂN thành cao thập nhị tê,
Ngày thường tránh nóng ngắm vầng nghê.
Mây theo Hạ Hậu song long ruổi,
Gió cuốn Châu Vương tám ngựa về !
Trong "Truyện Hoa Tiên" của Nguyễn Huy Tự và Nguyễn Thiện có câu :
Bỗng dưng vương lấy tơ tình,
Này đồ VƯỜN LÃNG hay tranh non Bồng ?!