A. PUSHKIN
Dịch giả Tạ Phương
ПРИЗНАНИЕ A.Puskin Я вас люблю, - хоть я бешусь,Хоть это труд и стыд напрасный,И в этой глупости несчастнойУ ваших ног я признаюсь!Мне не к лицу и не по летам...Пора, пора мне быть умней!Но узнаю по всем приметамБолезнь любви в душе моей:Без вас мне скучно, - я зеваю;При вас мне грустно, - я терплю;И, мочи нет, сказать желаю,Мой ангел, как я вас люблю!Когда я слышу из гостинойВаш легкий шаг, иль платья шум,Иль голос девственный, невинный,Я вдруг теряю весь свой ум.Вы улыбнетесь, - мне отрада;Вы отвернетесь, - мне тоска;За день мучения - награда
Мне ваша бледная рука.
Когда за пяльцами прилежноСидите вы, склонясь небрежно,Глаза и кудри опустя, -Я в умиленье, молча, нежноЛюбуюсь вами, как дитя!..Сказать ли вам мое несчастье,Мою ревнивую печаль,Когда гулять, порой, в ненастье,Вы собираетеся вдаль?И ваши слезы в одиночку,И речи в уголку вдвоем,И путешествия в Опочку,И фортепьяно вечерком?..Алина! сжальтесь надо мною.Не смею требовать любви.Быть может, за грехи мои,Мой ангел, я любви не стою!Но притворитесь! Этот взглядВсе может выразить так чудно!Ах, обмануть меня не трудно!..Я сам обманываться рад!
1826
LỜI TỰ THÚ
Tôi yêu em, dù hoá dại hoá điên,
Dù đau khổ, bẽ bàng không hy vọng,
Tôi sẵn lòng quỳ nhận dưới chân em
Điều bất hạnh, nỗi dại khờ cay đắng,
Không còn hợp với tuổi đời, danh tiếng,
Đến lúc tôi cần biết sống khôn hơn.
Nhưng tôi hiểu qua rất nhiều triệu chứng,
Trái tim tôi đang mắc bệnh ái tình:
Khi vắng em, tôi mệt mỏi, chán chường,
Khi em đến, lại buồn, tôi chịu đựng,
Không nén nổi - muốn thốt lời ngẫu hứng:
Thiên thần ơi, ôi biết mấy yêu thương!
Khi tôi nghe bên phòng khách, cách tường,
Tiếng xiêm áo, tiếng chân em nhè nhẹ,
Và giọng nói ngây thơ, trong trẻo thế,
Bỗng thấy mình như mất cả trí khôn.
Khi em cười, tôi rạng rỡ tâm hồn,
Em ngoảnh mặt khiến lòng tôi buồn tủi,
Vì trọn một ngày khổ đau mệt mỏi,
Phần thưởng em trao: bàn tay thương yêu.
Lúc em ngồi cần mẫn trước khung thêu,
Vóc thon thả, hơi ngả mình lơi lỏng,
Đôi mắt ngọc, mái tóc quăn rủ xuống,
Tôi lặng im, như đứa trẻ, đắm nhìn.
Có nên nói chăng về nỗi buồn ghen,
Về bất hạnh trong lòng tôi day dứt -
Em sửa soạn đi chơi xa, những lúc
Trời tối sầm, ảm đạm, gió từng cơn?
Và giọt lệ em nhỏ giữa cô đơn,
Và thủ thỉ lời tâm tình hai đứa,
Và chuyến đi về miền quê đáng nhớ,
Và một chiều vọng tiếng pianô?...
Alina, mong em hãy thương cho,
Tôi không dám cầu xin em tình ái
Có lẽ bởi chất chồng nhiều tội lỗi,
Thiên thần ơi, tôi đâu xứng tình em.
Nhưng xin em hãy cứ giả vờ thêm!
Ánh mắt ấy chứa bao điều huyền bí...
Ôi, lừa dối tôi thực tình quá dễ,
Tôi cũng đang muốn tự dối mình.
1826
Người gửi / điện thoại