ƯNG KHUYỂN hay KHUYỂN ƯNG 犬鷹 là Chó săn và Chim ưng (Chim Cắt) thường để dùng trong việc đi sắn bắn, là hai loại động vật đắc lực giúp chủ săn mồi. Dùng rộng ra chỉ những người du thủ du thực chuyên giúp người xấu làm việc ác. Như trong Truyện Kiều khi biết Thúc Sinh có vợ lẻ mà còn giấu mình, Hoạn Thư đã về nhà "mét má" và Hoạn Bà đã giúp con gái bằng cách :
Dọn thuyền lựa mặt gia nhân,
Hãy đem dây xích buộc chân nàng về.
... rồi mới :
Sửa sang buồm gió lèo mây,
KHUYỂN ƯNG lại chọn một bầy côn quang.
Dặn dò hết các mọi đàng,
Thuận phong một lá vượt sang đất Tề...
... và sau đó :
KHUYỂN ƯNG đã đắt mưu gian,
Vực nàng đưa xuống để an dưới thuyền.
... khi về đến nơi thì :
Giã đò lên trước sảnh đường,
KHUYỂN ƯNG hai đứa nộp nàng dâng công.
Kịp đến khi Thúy Kiều báo ân báo oán thì ƯNG KHUYỂN cũng không thể chạy thoát đằng trời :
... Trước là Bạc Hạnh Bạc bà,
Bên là ƯNG KHUYỂN bên là Sở Khanh,
Tú bà với Mã Giám sinh,
Các bên tội ấy đáng tình còn sao?
Lệnh quân truyền xuống nội đao,
Thề sao thì lại cứ sao gia hình...
ƯNG 應 còn có nghĩa là PHẢI. Như trong câu Kệ : Ưng vô sở trụ nhi sinh kỳ tâm 應無所住而生其心. Có nghĩa :
- ƯNG VÔ SỞ TRỤ nghĩa là: Phải không có cái gì đó được giữ lại.
- NHI SANH KỲ TÂM là:... Mà sanh ra cái tâm đó.
Ghép 2 vế lại, nghĩa của cả câu là: "Cái tâm được sanh ra khi trong lòng không có giữ lại một tạp niệm nào cả!". ƯNG VÔ SỞ TRỤ NHI SANH KỲ TÂM nghĩa là thế!
Ưng vô sở trụ nhi sinh kỳ tâm
Cái khó là: Làm sao KHÔNG giữ lại trong lòng một Ý niệm nào cả, KHÔNG là không rồi, mà SẮC cũng là KHÔNG luôn thì mới được, phải Ý thức được là pháp luân đang xoay chuyển, vạn vật đang vận động không ngừng nghỉ, không TRỤ lại đâu cả! Đừng cố gắng giữ cái gì đó lại ở trong lòng mặc dù cái đó là việc tốt, việc mình muốn làm, rồi cố gắng thực hiện việc đó... Cái đó kêu bằng: HỮU SỞ TRỤ, còn ở đây là: VÔ SỞ TRỤ mà! ƯNG là Phải, Phải VÔ SỞ TRỤ như Lục Tổ Huệ Năng vậy thì mới thốt ra được câu kệ...
Bổn lai vô nhất vật, 本來無一物
Hà xứ nhạ trần ai ?! 何處惹塵埃 ?!
(Vốn dĩ KHÔNG có gì cả, thì lấy đâu ra cái CHỖ để nhuốm bụi trần ?!)
Cái tâm được sanh ra khi trong lòng không giữ lại một cái gì cả, đó chính là cái PHÁP TÂM, cái THIỀN TÂM đó vậy!
Hẹn bài viết tới !
杜紹德
Đỗ Chiêu Đức