KHÔNG GIỜ
Ta ở đây!
Phút giây này!
Đơn độc như cánh vạc không bầy!
Tự do như mây trắng!
Và bay!
MƠ
Đánh thức bình minh
Mẹ vung tay
Nắng tràn mặt đất!
Thủng thẳng lùa đám trâu ra ruộng
Một mình cha
Những luống cày dài!
Chị khum tay gió tràn miệng giỏ
Giấc mơ mùa
Đã trĩu hạt ngày mai.
Nhởn nhơ
Ta đội mây đồng cỏ
Cánh diều bay ngược phía hoàng hôn.
Lớp lớp sao giăng tràn lối nhỏ
Thênh thênh
Trời
Đổ gánh trăng đêm.
KIÊU HÃNH
Bên hiên
Mắt Nâu lơ đễnh:
“Khốn thay đồng loại của mình
Một khúc xương
Kẻ sứt đầu mẻ trán”.
Đồng cỏ xanh
Lạc loài Cừu Trắng
Dù cố nhuộm hình hài
Tấm áo choàng
Vẫn trắng.
Nuốt gió
Rung bờm
Ngựa hoang uống sương đồi cỏ
Thăm thẳm chiều đưa
Ngược ánh tà
Đại bàng tung cánh.
Mặt đất.
Gầm trời.
Đơn độc
Và…
Kiêu hãnh.
Người gửi / điện thoại