ĐỘC THOẠI
Người đã hoá mây trắng
Đất đã thành ngàn năm
Dục Thuý sơn vẫn đứng
Vân Giang kia vẫn nằm.
Ta hỏi núi, núi bảo
Thế sự không bỗng dưng
Ta hỏi sông, sông bảo
Chí làm trai vẫy vùng.
Núi, mây vẫn quấn quện
Sông, nước vẫn vô cùng
Nghĩ chi việc cao-thấp
Tất cả rồi hư không.
“Trí giả” ưa “nhạo thuỷ” *
“Nhân giả” ưa “nhạo sơn”
Lời ông cha mãi còn
Thấm vào lòng hậu thế.
Mười tám tuổi xa làng
Trong một đêm mưa-gió
quá khứ để sau lưng
Mang theo mình nỗi nhớ.
Đời lính mở thêm trang
Những tháng năm gian khó
Những tháng năm hoa lửa
Mất còn và vinh quang.
Ơi Tràng An trong xanh
Ơi Hoa Lư** rạng rỡ
Đất tổ Đinh Tiên Hoàng
Mãi sáng ngời lịch sử...
Cội nguồn không thay đổi
Đất lề gốc Phú Nhiêu
Sống giữa lòng Hà Nội
Nỗi nhớ quê trăm chiều!
*Sách cổ “Trí giả nhạo thuỷ. Nhân giả nhạo sơn” có nghĩa: Kẻ trí thích nước, kẻ nhân thích núi.
**Kinh đô đầu tiên của Việt Nam giai đoạn 968-1010. Quê hương người anh hùng dân tộc Đinh Tiên Hoàng-vị hoàng đế đầu tiên của nước ta.
LỐI VỀ 1
Kìa trông vạn vật xoay vần
Cha sinh, Mẹ dưỡng một lần có ta
Núi nghiêm ngắn, sông xuề xoà
Biển lan toả những sóng xa, sóng gần
Đường đời theo những dấu chân
Bước cao, bước thấp cũng ngần ấy thôi
Đêm mặt trăng, ngày mặt trời
Nước chảy xuống biển, mây trôi lên ngàn
Cõi người muôn nỗi chứa chan
Dấu chân đâu phải muôn vàn cỏ hoa
Trời chẳng xa, đất chẳng xa
Góc quê là chính nơi ta trở về!
TRỞ VỀ ĐẾ ĐÔ
Hãy cùng anh về tìm dấu tích Đế Đô
Những vương triều bí ẩn
Thủa ấu thơ, Đinh Bộ Lĩnh cùng các mục đồng cưỡi trâu phất cờ lau tập trận
Anh hùng không đợi tuổi
Đất Hoa Lư nuôi nấng cưu mang
Sông Đế khôn nguôi tiếng sóng.
Hãy cùng anh lần tìm dấu tích Đế Đô
Vạn Thắng Vương * một thủa
Dẹp nạn sứ quân thống nhất giang sơn
Đại Cồ Việt mình có tên từ đó
Đinh Tiên Hoàng- người xưng đế đầu tiên.
Hãy cùng anh lần tìm dấu tích Đế Đô
Một thời cả Tam Điệp thao thức
Đón Hoàng đế Quang Trung hội quân ra Bắc
Khí thế bừng bừng
Thăng Long mở hội mừng xuân.
Hãy cùng anh xuống sông nhớ nguồn, lên rừng ơn cội
Nhớ Đế Đô trầm tích với thời gian
Những bước chân lịch sử thăng trầm
Không dễ hình dung nổi
Qua nắng qua mưa… trăng khuyết lại rằm!
Hãy cùng anh lên núi Nước Non **
Tầm thơ Chu Thần ***
Những câu thơ tạc vào đá núi
Hỡi gió ồn ào! Hỡi mưa ầm ĩ
Núi sông không đầy một vốc tay ta****
Anh và em trở về Đế Đô ngàn năm
Hoa đào nở và mùa xuân đến
Gặp một Hạ Long neo trên cạn
Hoá rồng…
*Tức Đinh Bộ Lĩnh
**Từng có tên cổ là “Dục Thuý Sơn”
***Tức Cao Bá Quát
****Lấy ý một câu thơ trong bài “Dục bàn thạch kính” của Cao Bá Quát.
Người gửi / điện thoại