bannemoinhat2-banne3-banne4-banne5-banne6-banne7-bannecuoi
TÁC GIẢ QUEN THUỘC
BÀI VIẾT MỚI
PHẢN HỒI MỚI

VŨ NHO 085 589 0003

Tôi không xem chương trình VUA TIẾNG VIỆT. Cứ theo những gì bác Đinh Y Văn tường thuật thì đích thị là TRÒ CHƠI Đoán từ. Người nhìn từ trong Từ Điển, nói "chữ" đầu của từ, rồi nói "chữ" sau. Người kia...

 

Đinh Y Văn

Trân trọng cảm ơn Tổng biên tập đã dành sự quan tâm đến bố con cụ Đinh Y Văn!

 

Đinh Y Văn

Xin có lời thưa lại, hình như cụ ĐYV bị quy oan là “lơ mơ” ?! Tên chính thức vòng 2 chương trình Vua tiếng Việt là GIẢI NGHĨA, không phải là ĐOÁN TỪ bác ạ.

 

vũ nho 085 589 0003

CÁM ƠN SỰ CỘNG TÁC CỦA NHÀ BÁO, NHÀ NGHIÊN CỨU NGHIÊM THỊ HẰNG!

 

nghiêm thị hằng 0948360597

Xin chân thành cảm ơn ban biên tập CLB Văn chương đã đăng bải chia sẻ thông tin về hành trinh tìm dấu tích phàn mộ nữ sĩ Hồ Xuân Hương như mò kim đáy biển

 

VŨ NHO 085 589 0003

CÁM ƠN SỰ CỘNG TAC NHIỆT TÌNH CỦA NHÀ THƠ LÊ ANH PHONG!

 
Xem toàn bộ
Đang truy cập: 9
Trong ngày: 76
Trong tuần: 841
Lượt truy cập: 756587

VŨ CÔNG HOAN dịch

ĐÈN ĐƯỜNG

                                                                          Bành Dục Thái

                                                                          Vũ Công Hoan dịch

v_cng_hoan_nheo_mt

Cố dịch giả Vũ Công Hoan

          Sau bữa cơm tối, mọi người trong nhà gác đều ra ngoài, tụ tập tốp năm tốp ba trước nhà gác, tán hết chuyện nhà nọ sang nhà kia rất rôm rả. “Phựt” một cái, bỗng có tiếng kêu khẽ. Dây tóc vôn phờ ram bóng đèn đường bị cháy, trước nhà gác chợt tối sầm. Mọi người cụt hứng ai về nhà nấy.

         

          Chẳng bao lâu, dưới nhà gác đột nhiên vang lên mấy tiếng kêu thảm thiết “ối giời ơi, ối giời ơi”! Tiếp theo người ta nghe thấy anh chàng Đại Lý to mồm chửi đổng:

          - Mẹ kiếp, vấp phải hòn đá chết rấp điếng cả chân. Đèn chiếu sáng toi rồi, biết gọi ai đến chữa đây!

          Đại Lý tức lộn ruột, nếu cơn giận này chiếu sáng được, có lẽ đèn đường sáng bừng lên.

          Có ai đó thò đầu ra cửa sổ mách anh:

  • Đại Lý ơi, thợ điện là Hoàng Viễn, hãy đi tìm anh ấy!

Vậy là Đại Lý gọi điện thoại cho Hoàng Viễn:

          - Anh Hoàng Viễn phải không? Trước nhà số ba của chúng tôi, ngọn đèn đường bị cháy rồi, đề nghị anh đến sữa giúp!

          Ở đầu bên kia điện thoại, Hoàng Viễn trả lời rất sốt sắng:

          - Vâng vâng, tôi biết rồi, tôi sẽ bố trí thời gian đến kiểm tra!

         

          Buổi tối, Đại Lý dắt con gái Đan Đan xuống gác tập đi bộ. Bóng cây trước nhà đung đưa lốm đa lốm đốm, trông mờ nhoà không rõ. Đan Đan vừa tròn hai tuổi, hoạt bát hiếu động, cô bé lệch tà lệch tệch, xông thẳng lên phía trước, bỗng trượt chân huỵch một phát, ngã lăn kềnh xuống rãnh nước cạnh nhà. Đan Đan oà khóc, tiếng thét xé tan đêm lặng, buốt nhói tận trái tim ông bố. Đại Lý chạy bổ ra nhìn, đùi gối con gái bị va vào rìa rãnh nước vỡ toác, máu chảy đầm đìa. Đại Lý chau mày, kêu bất bình cho con gái:

          - Thật là, chỉ tại cái đèn đường chết tiệt, sao lâu thế không thấy Hoàng Viễn đến thay bóng Đồ lười nhác, chỉ ngồi giữ nhà xí mà không ỉa!

         

          Một buổi chiều, cuối cùng Đại Lý đã trông thấy thợ điện Hoàng Viễn vác thang đi qua trước nhà, anh vội vàng gọi đứng lại:

  • Hoàng Viễn ơi, ngọn đèn đường này hỏng lâu lắm rồi.

 Áng chừng đang bận mải, Hoàng Viễn  tỉnh bơ đáp:

  • Biết rồi, biết rồi, để mai nhá!

Nói xong anh thợ điện rú ga, chiếc xe máy vù vù biến luôn.

         

          Vết ngã của cháu Đan Đàn đã ăn da non, mà ngọn đèn chiếu sáng vẫn tối om. Đại Lý cũng không nhớ mình đã oán trách bao nhiêu lần. Có người nói trêu:

- Cái anh chàng thợ điện Hoàng Viễn này, chỉ có ông cục trưởng mới sai bảo

được hắn.

          Vậy là Đại Lý đã gọi điện cho ông cục trưởng:

          -  Ông là Cục trưởng phải không? Thưa ông, ngọn đèn đường trước nhà số ba của chúng tôi bị hỏng đã hơn một tháng nay, xin phiền ông bảo thợ điện đến sửa  giúp được không?

          Ông Cục trưởng sốt sắng trả lời.

  • Biết rồi, tôi sẽ bảo thợ điện đến sửa ngay.

Ai cũng hí hửng phen này thì ổn rồi, đèn đường sẽ lập tức bừng sáng.

          Chờ chán mong chê, một tuần lễ đã trôi qua, ngọn đèn đường vẫn tối mò  mò. Ngày nào Đan Đan cũng nũng nịu kéo tay bố đòi xuống nhà gác chơi. Nhưng trước nhà vẫn tối om,  Đại Lý không còn dám mạo hiểm. Con Đan Đan thì cứ khóc sướt mướt, đòi xuống dưới gác chơi. Nghe con gái cứ khóc ngày khóc đêm, Đại Lý có vẻ sốt tiết. Anh nghĩ giá đèn đường tự sáng lên, con gái anh có thể xuống gác chơi đùa.

          Một buổi tối, Đại Lý đột nhiên phát hiện, cuối cùng ngọn đèn đường đã toả sáng. Mọi ngừơi trong nhà gác đều ùa ra, lại tốp năm tốp ba tụ tập chung quanh ghế đá nhỏ trước sân nhà, Đại Lý cũng dắt con gái yêu xuống sân chơi. Đại Lý cứ phàn nàn.

          - Cái anh chàng thợ điện Hoàng Viễn kém quá, có mỗi chiếc bóng đèn cỏn con hơn một tháng mới thay xong.

         

          Đang nói đến Hoàng Viễn thì Hoàng Viễn đã lù lù dẫn xác đến. Anh chàng đỗ xe máy, lấy cái thang buộc đằng sau xe, mở hòm dụng cụ lấy ra một cái bóng điện, đi đến chỗ đám đông.

          Đại Lý thủng thẳng chào hỏi anh thợ điện:

  • Hoàng Viễn, anh khá lắm, cuối cùng coi như đã sửa xong đèn đường.

Hoàng Viễn vai vác thang, có vẻ ngơ ngác hỏi:

  • Chữa rồi ư? Ai chữa?

Đại Lý hỏi lại:

  • Thế không phải anh chữa sao?

Hoàng Viễn đáp:

          - Không phải tôi. Hơn một tháng nay bố tôi ốm cấp cứu đi nằm viện, ngày nào tôi cũng phải đi trông nom cụ. Hiện nay coi như bố tôi đã qua cơn nguy         hiểm, tôi mới có thời gian đến kiểm tra.

          Đại Lý thắc mắc hỏi.

  • Lạ nhỉ, ai đã làm việc tốt này?

Có người nói xen vào.

          - Trương Minh đấy! Hôm qua anh ấy đi công tác xa về, đến tối thấy đèn đường bị hỏng, đã cấp tốc ra cửa hàng điện máy mua một chiếc bóng đèn, mượn thang trèo lên thay bóng cháy.

          Ngọn đèn chiếu sáng khu tập thể bị cháy, suốt hơn một tháng tối om om. Đại Lý ca cẩm hơn một tháng, các hộ gia đình nhẫn nhịn chịu tối hơn một tháng, nhưng Trương Minh chỉ bỏ ra không đầy năm phút đã giải quyết hoàn toàn.

 

                                                               Vũ Công Hoan  

                                                 (dịch ngày 9 tết năm Nhâm thìn 2012)

               

                                                      (Theo”Tiểu tiểu thuyết năm 2009”

                                                      Nhà xuất bản Ly Giang Quảng Tây)

unnamedmn

 

In bài viết
Phản hồi

Người gửi / điện thoại

Nội dung

 
BẢN QUYỀN THUỘC CÂU LẠC BỘ VĂN CHƯƠNG
Địa chỉ: số 9 Nguyễn Đình Chiểu - Hai Bà Trưng - Hà Nội
Chịu trách nhiệm xuất bản: Nhà thơ Vũ Quần Phương
Tổng Biên tập: N.văn, LLPB - P.giáo sư, Tiến sĩ Vũ Nho
Quản trị Website: Nhà văn, Nghệ sĩ Điện ảnh Cầm Sơn
 
ĐIỆN THOẠI & EMAIL LIÊN HỆ
Tel:  1- 0328 455 896. 2- 0855 890 003. 3- 0913 269 931
1.Thơ, Phê bình và các thể loại khác:  vunho121@gmail.com
2.Văn xuôi (truyện ngắn, bút ký...)  : soncam52@gmail.com
(Chú ý: Không gửi bài cho cả hai mà chỉ gửi 1 trong 2 địa chỉ)