NHÀ THƠ NHẠC SĨ TRẦN ĐỨC CƯỜNG
NHỚ VỀ CHA
Con trở lại dốc Pha Đin ngày ấy
Nơi một thời cha thồ đạn tải lương
Dấu chân người còn hằn in trên đất
Giọt mồ hôi chát mặn mỗi cung đường
Dốc cheo leo lối gập ghềnh khúc khuỷu
Mây chồng mây sương bảng lảng như say
Đường trơn trượt mưa rừng tuôn xối xả
Dòng người đi vẫn hối hả đêm ngày
Tưởng đâu đây đoàn quân như trẩy hội
Lúc băng rừng vượt thác xoáy vực sâu
Phan Đình Giót, Bế Văn Đàn,Tô Vĩnh Diện
Đã hi sinh cho đất mãi xanh mầu
Ngày hội ngộ 70 năm chiến thắng
Rợp đỏ cờ lẫn màu trắng hoa ban
Tượng đài cao những linh hồn bất tử
Đã hoá thân vào gió núi mây ngàn
Con lặng lẽ đứng trước hầm Đờ Cát
Đồi A1 đầy chiến tích đau thương
Bao trận đánh đã đi vào huyền thoại
Khúc tráng ca nơi lửa đạn chiến trường
Nay trở về nơi cội nguồn lịch sử
Nén tâm nhang cảm tạ trước anh linh
Hồn non nước đã mang tầm thời đại
Phút linh thiêng xin kính cẩn nghiêng mình.
( Trần Cường, Điện Biên Phủ-22/4/2024)
KHÚC TRÁNG CA ĐIỆN BIÊN
Trở lại thăm chiến trường xưa cũ
Ngắm mây bay trắng cả những cung đèo
Núi trầm mặc như vẫn còn ngái ngủ
Giữa lối mòn vi vút tiếng gió reo
Vẳng đâu đây tiếng hò dô kéo pháo
Đèo Lũng Lô xanh sắc biếc đại ngàn
Dốc Pha Đin vực thẳm không chùn bước
Nắng hạ về ngợp màu trắng hoa ban
Những Hồng Cúm, Him Lam thành huyền thoại
Kiếp cần lao đâu quản ngại hi sinh
Một Điện Biên đã trở thành bất tử
Bao tấm gương vì Tổ Quốc quên mình
Con lặng lẽ giữa mây trời gió núi
Vẫn còn đây dấu tích của chiến tranh
Ngàn năm sau khúc tráng ca còn mãi
Có bóng cha giục giã bước quân hành.
( Trần Cường - Điện Biên Phủ 23/4/2024 )
Người gửi / điện thoại