GỌI MÙA
Mùa đi…mưa gió vơi dần
Heo may như đã về gần ngõ quê
Đường trần như thực như mê
Nhớ nhung gặp lại bạn thơ tủi, mừng.
Gió mơ, thu vẫn ngập ngừng
Trăng treo như thể canh chừng giấc khuya
Cầm tay! Ai gửi bùa mê
Để ai? Lạc lối đi về… ngóng trông
Rượu tràn giũ rối bòng bong
Thương ai một bóng chất chồng lo toan
Nghe xa…. tiếng lá nhịp đàn
Mà lòng như dệt muôn vàn tiếng thu…
VẤN VƯƠNG
Hội tan về nhớ cô mình
Gần. Lại xa để duyên tình vấn vương
Nói thương ai biết mình thương
Để câu giã bạn sông tương đợi chờ
Vì ai ngơ ngẩn làm thơ
Những thương những nhớ vu vơ đêm dài
Sao hôm có nhớ sao mai?
Để câu ví dặm giọt dài giọt vơi…
Chợ lòng tôi bán mình tôi
Người quan họ chỉ ngắm…rồi bỏ đi
Chiều ơi! Cánh gió thiên di
Câu thơ treo ở cành si héo rồi…
Người gửi / điện thoại