LÃNG ĐÃNG ĐÔNG SANG
Mùa đông ghé cửa dịu dàng
Hoa cúc nở vàng trước ngõ
Ngọn gió lao xao khẽ ngỏ
Thì thầm lá đợi… trăng lên
Canh ba ai còn đan áo
Nâng niu gói trọn tâm tình
Ánh đèn rung rinh muốn hỏi
Cớ gì bẽn lẽn môi xinh?
Gió ơi đừng cười em nhé
Em nhớ tới người phương xa
Nỗi niềm tươi lên mắt cúc
Rực vàng ánh biếc hoan ca
Em thêu bông hoa lên áo
Gói trọn thương yêu chân tình
Gửi anh muôn điều khao khát
Tim yêu nồng ấm… lung linh
CHỈ CÒN NỖI NHỚ
Một thuở ta yêu rất dại khờ
Bao nhiêu kỷ niệm viết thành thơ
Nỗi niềm đem trải lên giấy trắng
Để mãi muôn năm chẳng thể mờ
Tình đẹp muôn đời ở trong thơ
Người dưng còn nhớ bến sông chờ
Hai nửa địa cầu xa tít tắp
Ân tình vời vợi những giấc mơ
Em nhớ thương người đến ngẩn ngơ
Nỗi buồn như gió nhớ vẩn vơ
Hồn nhiên mất cắp đêm ngơ ngác
Tâm hồn lưu lạc giữa cơn mơ
Mắt nhớ chong chong đến võ vàng
Bấc về hối thúc gọi mùa sang
Mền không đủ ấm đêm lạnh giá
Thương quá vầng trăng lối bẽ bàng
Người quên lối cũ rẽ sang ngang
Vạt cải ven sông đã lụi vàng
Trăng khuyết cuối trời đêm cô quạnh
Hoang lạnh tình xưa đã… lỡ làng
XA XÔI
Đêm chợt nhớ bóng yêu thương một thuở
Nghe âm vang hớn hở trái tim mình
Rạng rỡ nụ cười, e ấp môi xinh
Hồn nhiên sống lung linh duyên dáng
Ngào ngạt hương thơm trong làn gió thoảng
Lãng đãng áng mây bay
Tuổi trẻ hồn nhiên vui sống mỗi ngày
Bao kỷ niệm đắm say vô tận
Đời vui vẻ chân tình lãng mạn
Khi trở về em vương vấn chờ mong
Vòng tay yêu làm ấm áp đôi lòng
Đêm êm ả hồn trôi theo giấc mộng
TRÍCH TỪ TẬP THƠ Thương gửi gió mây
Người gửi / điện thoại