Còn một tiếng ve ngân
Chùm phượng ngày xưa, hé nụ cười
Mong manh cánh mỏng, khẻ rơi rơi
Bao nhiêu năm, vẫn còn ngộ nhận
Một cánh hoa rung, vướng bến đời
*
Bất chợt, một tiếng ve mồ côi
Oà vỡ chiều trong nắng xa xôi
Như ẩn ức một điều gì đó
Đồng loạt ngân, vọng đổ liên hồi
*
Hoa rơi trên cỏ, đỏ thắm tươi
Lướng vướng trôi, bãng lãng lưng trời
Áng mây trắng về nơi xa lắm
Có chút gì xao động, người ơi!
*
Con đường quen, chầm chậm chiều tan
Bức bối tờ thư đã ố vàng
Ngẩn ngơ đứng, gió đời lồng lộng
Đằm thắm chiều, ngất ngưỡng mùa sang
*
Rộn vang đường những tiếng ve ngân
Bên hiên xưa đứng lặng tần ngần
Gió thốc xối, tóc dài líu quíu
Mùa hạ vàng, lẩn khuất quanh sân ...
Phượng tím bên đường
Lặng lẽ
Bên đường
Chùm hoa phượng tím
Đà Lạt
Run
Trong ly rượu
Xây chừng
Góc phố
Dốc quanh co
Đong hoài niệm
Nơi đó
Ngày nào
Ta đã xoay lưng ...
III/18
Tháng năm xanh
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em
– A.Puskin
Em bối rối, đó cũng là câu hỏi
Ngập ngừng đan trong mắt lá xanh xao
Chao chác sóng vỗ lời ai gọi
Bổi hổi rơi như chưa từng biết nhau
*
Lặng lẽ bước qua vòng xoay năm tháng
Khỏa lấp dần, mờ ký ức riêng tư ...
Vạt mây trắng cuối trời, trôi bảng lãng
Dấu nhỏ treo nghiêng, lưỡng lự chần chừ
*
Xa lắm rồi, niềm đau và nỗi nhớ
Chảy tan chiều, tràn vọng ảo ngày xanh
Trong góc khuất, có điều gì day trở
Lối hẹp, đường quanh, bóng nắng chòng chành
*
Mong em gặp thật là nhiều may mắn!
Hạnh phúc tràn đầy ly rượu ngày xưa ...
Câu thơ buồn rơi trong chiều phẳng lặng
Hãy quên đi, bên quán nhỏ chiều mưa
*
Hình như biển thôi xanh, ngày tiễn biệt
Cơn giông chiều, quậy đục tháng năm trong
Thấp thoáng dại khờ len ngời mắt biếc
Vừa chạm nhẹ hư không, trĩu nặng lòng
*
Thôi em nhé, đừng buông chiều, tóc rối
Đừng đắn đo, đời giăng rộng ấm nồng
Và ngày nắng nối ngày mưa - nông nỗi
Cầu sao em sẽ được điều anh mong ...
Điều gì ta có thể?
Ta đã có cùng cơ hội như nhau
Kể từ lúc mình cùng chung tiểu đội
Chung cơn mưa giông, tràn đồng nước nổi
Chung nỗi đắng cay và những ngọt ngào
*
Chung một niềm tin, chung nỗi hoài nghi
Chung những đêm dài, chia nhau phiên gác
Buổi sinh hoạt ta chung nhau câu hát
Bao năm rồi chúng ta đã cùng đi?
*
Qua những mộng mơ, qua nỗi nhớ nhà
Qua bao xóm vắng, cheo leo vách đá
Với những lối mòn, rẽ chia nhiều ngã
Vẫn một đường, chung khúc “hành quân xa”
*
Nhưng chia tay nhau, lối rẽ cuộc đời
Buông quân phục, mỗi người về mỗi hướng
Gặp lại nhau, có niềm vui gắng gượng
Thời gian vàng, đâu rảnh để mà chơi ...
*
Nhìn bạn ngày xưa, sao bổng ngậm ngùi
Có đám vui, sao mời nhau lấy lệ?
Kỷ niệm xưa, xem chừng không muốn kể
Bàn chuyện kiếm tiền, lấy đó làm vui
*
Dẫu biết đời nghèo, gần lắm với hèn
Nhưng còn đó, những ân tình xưa cũ
Giũ bỏ gió sương thôi, thì chưa đủ
Học lại từ đầu, trước lạ sau quen
*
Nhưng giàu rồi, mà chưa chắc đã sang
Ky bo sống, còn “ăn mày dĩ vãng”
Nghe ray rứt, giật mình đi tìm bạn
Chợt thấy ngày xưa, sống động rộn ràng ...
X/15
Phố xưa
Chiều tàn rơi, rụng bên đường
Còn đây phố cũ, gió sương vơi đầy
Chuyện ngày xưa, mắt mờ cay
Xuôi chân, lạc lối quay về chốn xưa
Chiều bến sông
Nhẹ như cánh võng bên thềm
Chiều buông xuống muộn, ngọt mềm trăng lên
Sóng xa, vỗ cửa sông, duềnh
Vắng em, chợt thấy lênh đênh bến đời
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Người gửi / điện thoại