CHÙM THƠ ĐỨC BÌNH
Trước cửa chùa TAM THANH
Nâng khăn vái trước cửa chùa
Với tay gửi Phật lá bùa còn thơm
Rùng mình gió lạnh Lạng Sơn
Nhìn lên sương trắng bay vờn vọng phu
Vì chưng vụng dại đường tu
Nửa đời đi mãi mây mù chưa tan
Mấy lần tắm suối giải oan
Tin là như thế . Nhưng toàn viển vông
Kỳ Cùng nước chửa kịp trong
Đã ngầu máu đỏ ngập dòng sông xanh
Em về lễ hội Tam Thanh
Phật trên tam bảo chưa lành vết thương
Khói mìn từng quyện khói hương
Đạn thù loang lổ trên tường năm xưa
Đời còn lắm nắng nhiều mưa
Aỉ Chi Lăng chẳng bao giờ mọc rêu !
Hà đông 27.10.2017
ĐỨC BÌNH
LỜI NGUYỀN TRÔI SÔNG
Tàn thu em bước sang thuyền
Thả trôi tất cả lời nguyền theo sông
Ai về tay trắng thuyền không
Mưa phùn
Lặng gió
Chẳng giông
Đò chìm
Trên trời lẻ một cánh chim
Ngàn sau
Ai biết
Ai tìm
Ai đây ?
Ba Vì tắt nắng đầy mây
Tạc vào Non Tản những ngày gió mưa !
ĐÁ BIẾT ĐAU
Ai xưa hóa đá đợi chồng
Đăm đăm con mắt ngóng trông đợi chờ
Giữa trời biên ải bơ vơ
Nắng mưa cát bụi sương mờ gió lay
Ôm con hóa đá còn may
Sống mà như đá đá này biết đau
Hiến dâng trọn mối tình đầu
Một đêm làm vợ mưa đau lối về
Người quê giữ trọn tình quê
Đạn bom đã tạnh tóc thề hoa râm
Mầm xuân lá rụng âm thầm
Ước nghe tiếng trẻ đêm nằm ầu ơ
Trăng suông đã khuyết lại mờ
Vọng phu vọng mãi bây giờ là em !
Ngọn đèn khêu tỏ trong đêm
Bóng mình tựa bắt đền ai đây ?
ĐỨC BÌNH
Người gửi / điện thoại