CHÙM THƠ THI NHÂN MIỀN CỔ TÍCH
1-TÀU ĐIỆN Ở SÔNG THƯƠNG…
Mai Nam Thắng
Ngỡ thời gian như nước đã xuôi dòng
Tiếng leng keng một thời xa lắc
Thời nôn nao những chiều ký túc
Ga Bờ Hồ hồi hộp chuyến tàu lên…
Ai bây giờ còn nhớ tiếng leng keng
Chợ Bưởi, Chợ Mơ, Đồng Xuân, Cầu Giấy…
Phố như nêm những ô tô, xe máy
Bác lái tàu năm ấy, giờ đâu?
Như cơ duyên tái ngộ mối tình đầu
Toa tàu ấy đã bao lần đón, tiễn
Sông thương một chiều cuối năm hiển hiện
Chở ta về năm tháng xưa xa…
Có ai đi tàu điện cùng ta
Trên chuyến tàu khứ hồi mậu dịch?
Sáng Xuân nay ngược Miền Cổ Tích
Tấm vé Tình Yêu không trễ bao giờ…
2- DẮT MẸ
Lê Tiến Vượng
Dắt con qua nắng qua mưa
Qua bao vấp ngã đến giờ còn đau
Dắt con qua những nông, sâu
Qua đò nhớ bến, qua cầu nhớ sông
Dắt con qua những cánh đồng
Để thương hạt lúa trĩu bông mệt nhoài
Dắt con quê, phố sinh nhai
Đàn con lốc nhốc, miệt mài thiên di
Bây giờ con dắt mẹ đi
Là khi bệnh viện, khi thì thuốc thang
Dắt con hết phố lại làng
Giờ con dắt mẹ lang thang quanh nhà
Như tầu chẳng thể rời ga
Những khi dắt mẹ
Lòng ta…
Rối bời.
3- TIỄN BIỆT NHÀ THƠ TRẦN QUANG QUÝ
Nguyễn Đình Bắc
Lại một ngôi sao trên Văn đàn vừa tắt
Người ra đi, đau thắt bạn văn chương
Trời Hà Nội u buồn - mây xám ngắt
Lá vàng bay the thắt cuối con đường.
Sáu mươi tám mùa thu, vắt lòng cùng con chữ
Nay bỗng dưng, gác bút giữa chừng
Những vần thơ giật mình ngơ ngác
Namkau thành ngấn lệ...rưng rưng.
Ôi! Trái tim trọn đời đập cùng non nước
Giữa thu vàng rực rỡ cờ hoa
Cả đất nước đang bừng lên sức sống
Duyên cớ gì mà anh vội đi xa!
Tiễn biệt anh trong hương trầm bảng lảng
Vẫn tin rằng thơ Người mãi bay xa
Miền Mây Trắng bao tiền nhân đang đợi
Cùng dốc bầu với rượu, với thi ca...
Người gửi / điện thoại