BẢN DỊCH CỦA TẠ PHƯƠNG
* * *
Я окошка не завесила,
Прямо в горницу гляди.
Оттого мне нынче весело,
Что не можешь ты уйти.
Называй же беззаконницей,
Надо мной глумись со зла:
Я была твоей бессонницей,
Я тоской твоей была.
5-3-1916
* * *
Em chẳng buông rèm cửa sổ,
Nhìn thẳng vào phòng đi, anh!
Vì bây giờ em vui vẻ
Nên anh bỏ đi không đành.
Cứ gọi em - kẻ ngoại tình,
Trút xuống đầu em giận dữ:
Em từng làm anh mất ngủ,
Từng là nỗi đau đời anh.
5-3-1916
* * *
Теперь никто не станет слушать песен.
Предсказанные наступили дни.
Моя последняя, мир больше не чудесен,
Не разрывай мне сердца, не звени.
Еще недавно ласточкой свободной
Свершала ты свой утренний полет,
А ныне станешь нищенкой голодной,
Не достучишься у чужих ворот.
1917
Bây giờ chẳng ai còn nghe hát.
Những ngày tiên lượng đến rồi.
Bài ca cuối của tôi ơi, thế gian thôi huyền diệu
Xin đừng rung ngân, đừng vò xé tim tôi.
Mới đây thôi, em còn là cánh én tự do
Bay trên bầu trời sớm mai trong vắt,
Mà giờ đói mèm, em thành hành khất,
Những tiếng gõ chìm đi trước cổng nhà người.
1917
* * *
Как площади эти обширны,
Как гулки и круты мосты !
Тяжелый, беззвездный и мирный
Над нами покров темноты.
И мы, словно смертные люди,
По свежему снегу идем.
Не чудо ль, что нынче пробудем
Мы час неразлучный вдвоем ?
Безвольно слабеют колени,
И кажется, нечем дышать...
Ты - солнце моих песнопений,
Ты - жизни моей благодать.
Вот черные зданья качнутся,
И на землю я упаду,-
Теперь мне не страшно очнуться
В моем деревенском саду.
1917
Kìa những bãi bằng mông mênh biết bao,
Kìa những cây cầu dốc cao, vang vọng!
Trên đầu ta không một vì sao
Màn u tối nặng nề buông xuống.
Như kẻ phàm trần, lặng lẽ chúng mình đi,
Trên thảm tuyết phủ dày tươi rói.
Chẳng diệu kỳ sao, trước cuộc chia ly,
Ta nán lại bên nhau giờ cuối?
Đầu gối mỏi nhừ, bước chân cà nhắc
Không khí như ngột ngạt, ướt nhoèn...
Anh - mặt trời bài thánh ca em hát,
Anh - sự phì nhiêu màu mỡ của đời em.
Kìa, những lâu đài đen đúa chao nghiêng,
Và em bị té nhào xuống đất, -
Giờ em chẳng kinh hoàng khi tỉnh giấc
Trong khu vườn thôn dã của mình đâu.
1917
* * *
Мне голос был. Он звал утешно,
Он говорил:''Иди сюда,
Оставь свой край глухой и грешный,
Оставь Россию навсегда.
Я кровь от рук твоих отмою,
Из сердца выну черный стыд,
Я новым именем покрою
Боль поражений и обид
Но равнодушно и спокойно
Руками я замкнула слух,
Чтоб этой речью недостойной
Не осквернился скорбный дух.
1917
Một giọng nói với tôi, an ủi, gọi mời
Giọng ấy bảo: "Hãy tới đây hỡi bạn!
Bỏ lại miền quê hoang vu, tội lỗi,
Bỏ lại nước Nga vĩnh viễn phía sau,
Ta sẽ rửa sạch máu trên đôi tay bạn,
Ta sẽ trục khỏi tim nỗi hổ thẹn nhục nhằn,
Dùng một cái tên mỹ miều ta sẽ phủ
Lên thất bại ê chề, lên nỗi hận lòng căm".
Nhưng tôi đã lạnh lùng bình tĩnh
Dùng hai tay bịt chặt lấy tai,
Ngăn chuỗi âm thanh đê tiện kéo dài
Toan lăng nhục một linh hồn đau khổ
1917
Người gửi / điện thoại