bannemoinhat2-banne3-banne4-banne5-banne6-banne7-bannecuoi
TÁC GIẢ QUEN THUỘC
BÀI VIẾT MỚI
PHẢN HỒI MỚI

VŨ NHO 0855890003

CÁM ƠN ANH ĐỨC BÌNH CỘNG TÁC!CHÚC ANH VUI KHỎE!

 

ĐỨC BÌNH

Xin cám ơn BAN BT trang TÁC PHẨM VÀ BẠN ĐỌC !

 

VŨ NHO 085 589 0003

Tôi không xem chương trình VUA TIẾNG VIỆT. Cứ theo những gì bác Đinh Y Văn tường thuật thì đích thị là TRÒ CHƠI Đoán từ. Người nhìn từ trong Từ Điển, nói "chữ" đầu của từ, rồi nói "chữ" sau. Người kia...

 

Đinh Y Văn

Trân trọng cảm ơn Tổng biên tập đã dành sự quan tâm đến bố con cụ Đinh Y Văn!

 

Đinh Y Văn

Xin có lời thưa lại, hình như cụ ĐYV bị quy oan là “lơ mơ” ?! Tên chính thức vòng 2 chương trình Vua tiếng Việt là GIẢI NGHĨA, không phải là ĐOÁN TỪ bác ạ.

 

vũ nho 085 589 0003

CÁM ƠN SỰ CỘNG TÁC CỦA NHÀ BÁO, NHÀ NGHIÊN CỨU NGHIÊM THỊ HẰNG!

 
Xem toàn bộ
Đang truy cập: 17
Trong ngày: 142
Trong tuần: 861
Lượt truy cập: 765720

CHUYỆN TÌNH CHÀNG HỌA SĨ

CHUYỆN TÌNH CHÀNG HOẠ SỸ

            LƯU BÁ THỊNH

Một ngày thu nắng đẹp, nắng trải dài trên hàng
cây cơm nguội trước phố, tán cây hàng ngày xanh
ngăn ngắt, được nắng thu hôm nay chiếu vào, thành
màu nõn chuối mượt mà.
Những nơi nhận được nhiều nắng hơn, được
nắng trực tiếp chiếu vào như các ngọn cây, tán cây
lại biến thành màu vàng chanh rực rỡ.
Không gian trở nên mơ màng, huyền ảo, tạo cho
con người cảm giác thu mát mẻ, dễ chịu’
Thành phố đã vào ngày hoạt động của nó. Cả
không gian bừng thức, nhộn nhịp với đời sống
thường nhật náo nhiết, ồn ào.
Riêng chỉ có anh chàng hoạ sỹ trẻ, đẹp trai, mơ
mộng là thờ ơ với tất cả. Trong đầu anh lúc này chỉ
có một ý nghĩ duy nhất là phải vẽ cho được người
con gái trong mộng mà anh mơ thấy những ngày
qua.
Không biết ngoài đời thực anh đã gặp người con
gái nào như vậy chưa? Hình như chưa thì phải.Thế


mà những ngày này, lúc nào anh cũng như đang gặp
gỡ, được trò chuyện, được tiếp xúc, cảm tưởng cứ
như được sống cùng người đẹp.
Hay là anh bị mộng du? Không, ngàn lần không,
Anh hoàn toàn khoẻ mạnh. Đúng là trong cuộc đời
có một người hoạ sỹ tài hoa, đầy mơ mộng là anh:
vừa đẹp trai, vừa giao lưu quảng bá., được gặp rất
nhiều người đẹp như tiên hàng ngày. Nhưng cô gái
mà anh tâm tưởng lúc này thì chỉ có một, mà theo
anh thì không thể có ai khác ngoài đời.
Là hoạ sỹ đã từng tốt nghiệp loại ưu tú đặc biệt
của trường Mỹ Thuật Việt Nam, sau đó lại được
nhà nược cho đi tu nghiệp thêm ở nước ngoài, nên
giới nghệ thuật đã xếp anh vào hàng hoạ sỹ có tên
tuổi và thực sự có tài hiện nay.
Cả tuần này, anh cố gắng vẽ bức tranh cô gái.
Anh là một hoạ sỹ vẽ chân dung nổi tiếng, những
bức hoạ chân dung của anh luôn có hồn rất sống
động.
Ngắm những bức chân dung anh vẽ, người ta
tường như đang được trò chuyện, được tâm tình với
người đẹp, được trao đổi một cách sáng suốt, thấu


hiểu nhau rất tâm đắc, có thể trao đổi ngay cả những
điều thầm kín nhất trong lòng với người đẹp trong
tranh,
Với mỹ nữ này, anh vẽ một bức tranh khổ lớn
toàn thân. Cô gái trong tranh đứng bên hồ liễu rủ,
miệng cười tươi duyên dáng. Thoạt trông ta dễ tưởng
như đang đứng trước người thực. Ai nhìn tranh cũng
phải trầm trồ khen ngợi. Ôi một cô gái mới xinh đẹp,
hoàn hảo làm sao. Với khuôn mặt trái xoan, cổ cao
ba ngấn, nước da trắng hồng, đôi mắt long lanh rực
sáng, như hút hồn thiên hạ. Trên cái muĩ dọc dừa,
vừng trán thông minh, rạng rỡ, được bao trùm bởi
mái tóc mây óng mượt, dày dặn. Dáng đứng thướt
tha, mềm mại chẳng thua gì dặng liễu bên hồ.
Có thể nói bức hoạ đã gần hoàn thành, nhưng ai
hỏi anh cũng vẫn bảo chưa xong. Đến thăm phòng
vẽ của anh: Cô bạn gái xinh đẹp hoa khôi của
trường, bạn học thân thiết của anh, thuở còn học tại
trường Chu Văn An Hà Nội.
Cô đã bao lần cùng anh đi chơi đó đây, yêu anh
say đắm., luôn chờ đợi một câu nói yêu thương từ
anh. Nhưng cô cứ phải đợi hoài, đợi mãi…


Những lúc thấy chàng hoạ sỹ say sưa vẽ, chỉnh
chỉnh, sửa sửa, rồi ngắm đi, ngắm lại bức vẽ, có lúc
lại gật gù có vẻ tâm đắc lắm, cô vừa sốt ruột, vừa hy
vọng anh sẽ sớm hoàn thành sản phẩm, để đến với
cô, thì thầm bên cô những lời ân ái ngọt ngào. Cô lại
càng thương anh, khâm phục anh hơn. Cô thấy bức
vẽ đáng yêu biết bao, đẹp biết mấy… Nhưng chẳng
biết đến khi nào điều ấy mới xảy ra. Chờ đợi mãi, cô
trở nên sột ruột.. Thế rồi nhiều khi cô gần như phát
ghen lên với bức tranh. Ôi! Trớ trêu làm sao: Cô gái
trong bức tranh lại có một vẻ đẹp thuần khiết, mà
trên thế gian này không dễ mấy ai có thể có. Cô phải
công nhận là bức tranh đẹp lạ kỳ, chính cô cũng thực
lòng yêu nó. Đánh giá nó như một kiệt tác. Nhưng
oái oăm thay: bức tranh lại chiếm hết linh hồn
người yêu của cô. Có những lúc nghĩ quẩn cô định
khi nào có dịp cô sẽ phá tan bức vẽ.

Nhưng là một thiếu nữ Hà thành thanh lịch,
cô không thể sử sự như thế. Lắm lúc cô gần như phát
điên lên với bức tranh. Cô nghi ngờ anh: Hay là anh
đã có một cô gái nào đó ngoài đời đúng như bức
tranh mà anh yêu, mà anh đã giấu cô. Có lúc vui
miệng, nửa đùa nửa thật, cô hỏi anh địa chỉ của cô


gái ở đâu? Rồi có lần cô còn kín đáo, thừa lúc anh đi
ra ngoài, lén đi theo để theo dõi anh, xem anh có đi
đến nhà bạn gái nào không? Cô còn thuê hẳn một
thám tử tư điều tra theo dõi anh cho cô, xem liệu có
một cô gái nào ngoài đời như cô gái trong tranh
không ? Đúng là cuộc đời éo le thật.
Một cô gái dịu dàng, khoẻ mạnh sắc sảo, lại xinh
đẹp , nết na, học giỏi, nghề nghiệp ổn định, con gái
một nhà giàu giữa thủ đô thanh lịch. Xung quanh có
biết bao nhiêu chàng trai yêu mến cô, ngưỡng mộ
cô, sẵn sàng chết vì cô, thế mà cô cứ gạt đi tất cả.
Chỉ một lòng ngưỡng mộ anh, yêu anh. Bao năm
dòng chờ đợi anh, nhưng anh chỉ say đắm cô gái
trong bức tranh do chính tay anh vẽ ra. Nhiều người
đồn là anh bị mộng du nghề nghiệp, nhưng anh cứ
tỉnh bơ, không thanh minh, không tranh cãi, không
giận dữ,, phản bác , mà chỉ cười tủm tỉm một cách lạ
lùng, khó hiểu.
Chỉ vơi riêng cô gái, bạn thân của anh, anh vui
vẻ trò chuyện với cô, nắm tay cô,vuốt tóc cô, nhẹ
nhàng bảo cô kiên trì chờ anh hoàn chỉnh bức vẽ,
mới có thể trao nhẫn cưới cho cô. Sau những lần như
vậy, cô vui mừng, hớn hở ra mặt, nhiều lúc nhảy


nhót như cô gái mới lớn trong mùa xuân. Đặc biệt là
những lục cô nhận được điện thoại hay tin nhắn của
anh gọi đến ngay phòng tranh, nghe anh khoe về một
nét vẽ tinh xảo nào đó trên bức tranh, bảo là anh sắp
hoàn thành. Mỗi lần như thế, cô lại chạy thật nhanh
với bất cứ phương tiện nào cô có trong tay, dù là ô
tô, xe máy, thậm chí là xe đạp, đến phòng tranh của
anh, với bao hy vọng; rằng bức tranh đã thực sự
hoàn thành.
Đúng là nhiều khi cô thấy anh có lý, cô cũng
cảm thấy bức tranh sinh động hơn: hoặc là ánh mắt
của cô gái sau khi anh sửa hút hồn hơn, nụ cười của
cô tươi hơn.v.v.
Cho đến một sáng cuối thu, trời đã mát dịu hẳn
lại. Những cơn mưa ngâu đã không còn sùi sụt. Đôi
khi có những ngọn gió heo may thổi đến, như những
thông điệp tiên phong báo tin mùa đông đang tới.
Không khí thu đã làm cho người ta vui trở lại, cảm
thấy như khoẻ hơn, muốn gần nhau hơn.
Chính vào sáng mùa thu như thế, cô đã hoàn
thành sớm công việc của mình theo như kế hoạch.
Tự nhiên cô thấy lòng mình xốn xang, phấn kích, cô


nhìn quang cảnh xung quanh nơi cô làm việc hàng
ngày, nơi nào cô cũng thấy dường như có sự khác lạ.
Đấy như con chim chích choè, hôm nay đến nhảy
nhót trên cây hồng xiêm bên cửa sổ căn phòng cô,
hình như cũng xoè đuôi, quẹt mỏ, tung cánh , nhảy
nhót, nhanh hơn,.Tiếng hót của nó cũng có vẻ trong
trẻo hơn.
Chính vào giây phút ấy chuông điện thoại của cô
vang lên, đèn nháy xanh chớp chớp. Cô cầm điện
thoại lên. Giọng của anh vang vang như reo như vẫy
gọi lạ thường. Em ơi! Anh đã hoàn thành bức tranh
rồi. Lại đây với anh đi. Cô lại thấy khuôn mặt đẹp
trai của anh xuất hiện tươi cười trên điên thoại. Thế
là cô reo lên. Ôi anh yêu, Em đến ngay, đến ngay.
Cô cũng chẳng còn nghĩ tới trang điểm trước
khi ra ngoài như mọi khi. Cô vội nhét điện thoại vào
túi sách, xuống ga ra lên chiếc xe SH, phóng nhanh
về phía nhà anh, nơi có phòng tranh, xưởng vẽ của
anh.
Mọi khi cô là người có tiếng đi xe cẩn thận,
thanh lịch , điệu đà. Nhưng hôm nay, với tâm trạng
phấn kích, với niềm vui tột độ trong người do bị


kìm hãm lâu nay, giờ mới bột phát, trỗi dạy, bật lên
như một cái lò so. Ôi! niềm vui hạnh phúc, Niềm
vui đợi chờ của người chăm cây tới ngày hái quả. Cô
vui sướng đến tột độ. Cô phóng xe như bay giưa
phố, mai tóc cô bồng bềnh, bay ngược về phía sau.
Tà áo dài màu thanh thiên của cô bay lên.
Tất cả trở nên huyền diệu, đẹp lộng lẫy. Cô như
một thiên thần đang bay vào không gian. Cả khu phố
hai bên đường cùng ngước nhìn cô. Các thanh niên
thì xuýt xoa, trâm trồ khen ngợi.
Nhưng khi cô đến trước cửa phòng tranh của
anh. Cô lái xe sang đường để phóng thẳng vào nhà
anh, mắc dù cô đã đạp phanh giảm tốc độ, nhưng cô
vẫn quên không để ý tới chiếc xe con đời mới của ai
đó đang trờ tới. Người tài xế đã nhanh tay đánh lái
tránh không để xảy ra cú đâm trực diện vào cô, cũng
như đạp phanh hết cỡ, bánh xe xiết xuống đường
nhựa những vệt đen ngòm.
Nhưng xe vẫn đâm nhẹ vào đuôi xe của cô, làm
cho cô và xe lăn đi rồi đổ vật ra đường, không may
đầu cô lại đập vào hè lề đường, vết thương làm cho
cô mê man bất tỉnh.


Từ trong nhà anh chạy ra chỉ kịp kêu lên được
mấy tiếng: Ôi Tuyết ơi! Rồi anh vội bế xốc cô lên,
cùng mọi người đưa cô lên chiếc xe con chạy vào
bệnh viện cấp cứu, nhưng cũng chỉ sau hai giờ cô đã
trút hơi thở cuối cùng. Anh đau khổ nhìn vào mặt
cô, chỉ thấy môi cô hơi mấp máy, và đôi mắt ứa lệ
của cô nhìn anh như muốn nói: Vĩnh biệt anh yêu./.

ruong_thang_co_gai

In bài viết
Phản hồi

Người gửi / điện thoại

Nội dung

 
BẢN QUYỀN THUỘC CÂU LẠC BỘ VĂN CHƯƠNG
Địa chỉ: số 9 Nguyễn Đình Chiểu - Hai Bà Trưng - Hà Nội
Chịu trách nhiệm xuất bản: Nhà thơ Vũ Quần Phương
Tổng Biên tập: N.văn, LLPB - P.giáo sư, Tiến sĩ Vũ Nho
Quản trị Website: Nhà văn, Nghệ sĩ Điện ảnh Cầm Sơn
 
ĐIỆN THOẠI & EMAIL LIÊN HỆ
Tel:  1- 0328 455 896. 2- 0855 890 003. 3- 0913 269 931
1.Thơ, Phê bình và các thể loại khác:  vunho121@gmail.com
2.Văn xuôi (truyện ngắn, bút ký...)  : soncam52@gmail.com
(Chú ý: Không gửi bài cho cả hai mà chỉ gửi 1 trong 2 địa chỉ)