CHÙM THƠ CHÀO MỪNG 8 THÁNG 3!
SỨC MẠNH CỦA TÌNH YÊU
Cứ vang lên bao diệu kỳ ngôn ngữ
Ta ngân nga ngàn vạn áng thơ tình
Đã bao lần tim xao xuyến rung rinh
Hồn bay lên ngân hà thơ sáng rực
*
Tình yêu như “rắn con làm trò mê hoặc”
Như “bồ câu gù” những tiếng dịu dàng
Náu mình trong “hoa lóng lánh giọt sương”
“Biết thì thầm và ngân lên buồn bã” (1)
*
Aragon “mài trái tim thành bài thơ nhỏ”
Dâng em tất cả, sao em vẫn không tin
Ta lặng đi khi đọc thơ Puskin:
"Mong em có tình yêu như anh đã yêu em đó"
*
Heinrich Hein “yêu lần đầu tiên là Thượng đế”
Hecmann Hess “bắt hồn em mang đi”
Lý Bạch than “người đẹp đi không về”
“Rêu biếc sương dầm dề, nỗi nhớ vàng rụng lá,”
*
Xuân Diệu yêu “là chết trong lòng một tí”
Với anh, Xuân Quỳnh “là máu thịt trái tim”
Với em, Quang Vũ “là ngọn lửa bên thềm”
Một đời đợi em “đất quen thành lạ” (2)
*
Nhưng ta còn lạ lùng nhiều hơn nữa
Khi Einstein định nghĩa tình yêu:
"Là năng lượng trong vũ trụ cao siêu
Mạnh vô song không tìm đâu giới hạn".(3)
Bùi Minh Trí
_______________
(1)Lời thơ của Akhmatva (Nga) trong bài TÌNH YÊU
(2) Thơ Vũ Quần Phương trong bài ĐỢI
(3) Albert Einstein: Con ơi hãy nhớ tình yêu chính là tinh túy của sự sống.Lieserl con yêu, có
một loại lực vô cùng mạnh mẽ, mà cho tới nay khoa học cũng không thể tìm ra lời giải đáp
chính xác. Lực này bao gồm và chi phối tất cả những lực khác. Nó thậm chí còn đứng sau bất
kỳ hiện tượng nào được vận hành bởi vũ trụ mà chúng ta vẫn chưa thể lý giải. Đó chính là
TÌNH YÊU. Để có hình ảnh mô tả tình yêu, cha đã làm một thay thế đơn giản trong phương
trình nổi tiếng nhất của mình. Thay vì sử dụng công thức E = mc 2 , ta chấp nhận rằng năng
lượng hàn gắn thế giới có thể đạt được bằng tình yêu sản sinh với tốc độ ánh sáng bình
phương, thì chúng ta hoàn toàn có thể đi đến kết luận rằng tình yêu chính là một lực mạnh vô
song, bởi nó không có giới hạn nào cả. Sau những sai lầm của nhân loại trong việc khai thác và
điều khiển những nguồn lực trong vũ trụ dẫn tới phản tác dụng, đã đến lúc chúng ta phải nuôi
dưỡng mình bằng một loại năng lượng khác.
TÔI NỢ EM MÙA XUÂN
Có một mùa xuân nhung nhớ
Nắng vương vòm lá lung linh
Đôi chim trên cành thủ thỉ
Gió chảy bờ vai nhỏ xinh
*
Một lời sao em không nói
Mắt em sáng ngời nét xuân
Giá được cầm tay bối rối
Để chắp đôi cánh thiên thần
*
Mong manh nỗi niềm thầm kín
Sao khờ cứ dấu trong tim?
Số trời để duyên không bén
Từ mùa xuân ấy nợ em
*
Nợ em con tim bối rối
Ráng chiều ký ức vội vàng
Đường đời chia ly vời vợi
Xuân qua lá đổ thu sang
*
Tháng năm như kẻ chạy trốn
Nhuộm trắng những mái đầu xanh
Tim vỡ thành mẫu đơn đỏ
Làm sao hàn gắn cho lành?
BÙI MINH TRÍ
CÓ PHẢI TÌNH EM
(Chào mừng ngày Quốc tế Phụ nữ )
Em là một nửa trời sinh
Nét cong huyền diệu dáng hình mộng mơ
Dịu dàng hiền thảo vô bờ
Tình em e ấp cho thơ dạt dào
*
Hoa thơm cùng quả ngọt ngào
Rủ anh chiều xuống lạc vào Thiên thai
Trăng lên khúc hát bồng lai
Đời anh quên hết chông gai ưu phiền
*
Chân quê tô đẹp nét duyên
Bà truyền cho mẹ, mẹ truyền cho em
Gia đình đỏ lửa ấm êm
Tâm lo chăm chút, khéo mềm đôi tay
*
Mưa không ỉu, nắng không say
Chồng con yên giấc đủ đầy hôm mai
Em mong chỉ một bờ vai
Yêu thương trọn vẹn không sai tấc lòng.
Bùi Minh Trí
NGHE EM HÁT “THỜI HOA ĐỎ”
(Cảm nhận khi nghe NSND Thái Bảo hát
“Thời Hoa Đỏ” thơ của Thanh Tùng, nhạc Nguyễn Đình Bảng)
Nghe em hát “Thời Hoa Đỏ”
Trái tim tôi xúc động nghẹn ngào
Rực cháy lên màu lửa khát khao
Của cánh phượng hồng luyến nhớ
*
Em hát bằng một câu thơ cũ
Về một thời trai trẻ đã qua
Cho tôi nhớ một màu mây xa
Bay tới khoảng trời bát ngát
*
Có gì đó thẳm sâu nuối tiếc
Không đi hết một thời đăm say
Nhưng cái tình thì chẳng đổi thay
Như nước biếc non xanh còn mãi
*
Trải mỗi xuân về em ngóng đợi
Qua từng thu đến vẫn chờ mong
Thuở dại khờ,một thời yêu thuong
Tôi lặng im sau lời em hát...
Bùi Minh Trí
Người gửi / điện thoại