HÀ THÀNH THIẾU PHỤ MỘNG MƠ
PGS.TS. Nhà văn Vũ Nho
Thay lời tựa cho tập thơ “Bốn mùa yêu”
( Những bài thơ được dẫn từ 2 tập “Sen vẫn dâng hương” và “Bốn mùa yêu”)
Đây là tập thơ thứ hai của tác giả Chử Thu Liên, một người con gái sinh trưởng ở phố cổ Hà Nội. Như lời tự bạch ngẫu nhiên trong thơ của tác giả:
Em là con gái phố Hàng
(Qùa phố cổ)
Cái thời con gái ngây thơ
Bao chàng theo tán… giả vờ ngoảnh đi
Gái hàng Đào vốn kiêu kì
Hào hoa công tử dễ gì em xiêu
( Mơ)
Cũng trong bài thơ ngẫu nhiên có tính “tự bạch” đó bạn đọc biết một chi tiết quan trọng:
Lạc duyên cay đắng cũng nhiều
Sợ cành cong, chẳng dám yêu thêm lần
Vây là đã có đổ vỡ, mất mát, cay đắng vì “lạc duyên”.
Thế nhưng cả tập thơ “Sen vẫn dâng hương” ( 2023) và tập thơ “ Bốn mùa yêu”, người đọc hiếm khi gặp những câu thơ than vãn, buồn nản, thất vọng, hờn trách,…
Vẫn là một Chử Thu Liên hồn nhiên, lạc quan, yêu đời:
Đôi mắt biết nói
Đôi mắt biết cười
Đôi mắt biết hát
Lời yêu anh ơi
( Bốn mùa yêu)
Và dịu dàng, nhẹ nhàng, đầy nữ tính, nhưng cũng rất bản lĩnh trong “ Lời ru” người yêu mến:
Hoảng Tử chàng ơi
Đừng biến em thành chim sơn ca
Hót trong lồng son nhé
Em thích tự do bay nhảy
Hát những bài em thich
Đến những nơi em vui
Em chỉ là em thôi
( Lời ru)
Khá bất ngờ! Điều này cũng trùng hợp với khát khao của người chị gái, nhà thơ Hội viên Hội nhà văn Việt Nam Chử Thu Hằng : “Bay lên như cánh chim trời/ Chỉ có một lần được sống/ Hãy cho tôi là chính tôi“ ( Chử Thu Hằng - Bão II).
Có cảm giác như “ Người đang yêu” chính là một bài thơ tác giả viết cho mình và viết về mình:
…Mỉm cười
Ngắm nụ hồng buổi sáng
…Khe khẽ hát
Vu vơ câu tình ca
…Bồn chồn
Muốn ngược đường nắng gió
…Thầm mơ
Đan tay từng ngón nhớ
( Người đang yêu)
Có khá nhiều những câu thơ mộng mơ! Thì ai đang yêu, đang say sưa ngây ngất vì mối tình bất chợt mà chẳng mộng, chẳng mơ !
Rộn ràng ca , múa, nhạc thơ
Tôi tìm trong hội giấc mơ…riêng mình
( Về với Hội thơ)
Trái tim xuyến xao e thẹn
Mơ về hạnh phúc lứa đôi
( Ngại ngùng)
Đón những niềm vui cả nỗi niềm khao khát
Và mơ đón ai ở phía cuối chân trời
( Vô đề 1)
Thầm mơ có phúc có phần
Đôi giày cổ tích ướm chân …bỗng vừa
( Mơ)
Dù mơ mộng, dù khao khát yêu thương, nhưng thi nhân vẫn đủ tỉnh táo để không vướng vào những tình vờ, yêu giả:
Thôi đừng giả vờ nữa
Để cho tình qua mau
Thôi đừng giả vờ nữa
Để cho đời bớt đau
( Giả vờ)
Dù không còn trẻ, đã 50 +, hay nói chữ là “ngoại ngũ tuần”, hay theo mốt tiếng Anh là U60, nhưng người thơ vẫn tràn đầy niềm tươi trẻ, yêu đời:
Lấp lánh mắt cười trước gương mỗi sáng
Vẫn hát vu vơ những ngày ngập nắng
Chu môi tự sướng khi gió xuân về
Ngoài năm mươi vẫn cười hát tràn trề
Vẫn thổn thức hơn cả thời con gái
( Tuổi 50+)
Người thơ ấy có thái độ an nhiên với mộng với mơ trong cuộc sống :
An nhiên thanh thản cuộc chơi
Mỉm cười bao dung cuộc sống
Ta lại mơ và lại mộng
Phiêu du tận hưởng niềm vui
(Cầu vồng)
Chử Thu Liên từng tham gia quân tình nguyện trên đất bạn Lào, từng là cô giáo môn Mĩ Thuật, tham gia Câu lạc bộ sáng tác Hồ Gươm, tham gia Hội xây dựng Hà Nội. Các hoạt động của cuộc đời nhiều trải nghiệm đã làm cho các chủ đề trong thơ chị phong phú. Có tình yêu nam nữ, có tình yêu quê hương đất nước, có suy ngẫm về hạnh phúc, có cảm xúc về bốn mùa Xuân, Hạ, Thu Đông. Đặc biệt không rõ cái tên cha mẹ đặt có “vận” vào thơ hay không, nhưng Chử Thu Liên viết nhiều về mùa Thu và Sen. Chỉ trong tập “Bốn mùa yêu” ta bắt gặp : Bước chân mùa, Giao mùa, Thu, Giấc thu, Thu về, Lỗi hẹn với mùa Thu, Mùa qua phố, Bốn mùa yêu, Con đường giao mùa. Và Sen: Bên đầm Sen, Hương Sen, Sen và em, Tên tập thơ đầu “ Sen vẫn dâng hương” chắc hoàn toàn không phải ngẫu nhiên!
Trong bài thơ văn xuôi “Giao mùa” của tác giả có đoạn viết:
“Tà áo dài thiếu nữ gió tung bay, những gam màu đa sắc tung bay, những gương mặt tươi cười giúp ta thêm yêu cuộc sống.
Dòng người nhẹ bước thấp thoáng bên Hoàng thành cổ kính, Hà Nội xưa tái hiện, - Văn hiến, dịu dàng, thanh lịch, khoan thai.
Ta đắm mình trong hơi thở cuộc sống hôm nay. Tách cà phê thơm lừng, hương hoa sữa nồng nàn, tiếng chuông chùa ngân nga trong chiều se lạnh. Ngỡ ngàng, vui sướng, bình an” ( Giao mùa)
Chúc tác giả giữ mãi những cảm xúc tươi đẹp về cuộc sống hôm nay. Và hi vọng bạn đọc khi đọc thơ Chử Thu Liên cũng ít nhiều tìm thấy cảm giác “ngỡ ngàng, vui sướng, bình an”!
Hà Nội cuối Thu năm 2024
Người gửi / điện thoại